Những ngày qua, trên mạng xã hội liên tục lan truyền hình ảnh một người đàn ông khoác trên vai chiếc ba lô lớn, lặng lẽ dắt theo chú chó nhỏ đi bộ giữa cái nắng gắt của TP.HCM. Người đàn ông ấy gõ cửa hết công trình này đến công trình khác, mong tìm được một việc làm mưu sinh, nhưng phần lớn chỉ nhận về những cái lắc đầu.

60034914812926879495603982694829125929679273n
Hình ảnh người đàn ông rong ruổi cùng chú chó tại TP.HCM khiến nhiều người cảm động (Ảnh: TRẦN KHA/ báo Thanh Niên)
60149010213006123720947294942411257275213475n
60150565612926879995603937597371182581566425n

Câu chuyện về cuộc bộ hành giữa phố thị của người thợ hồ quê Vĩnh Long nhanh chóng chạm đến cảm xúc của nhiều người, khiến không ít người vừa xót xa vừa khâm phục. Người đàn ông trong câu chuyện là anh Trương Lâm Trọng. Đến hôm nay, ngày 23/12, anh Trọng đã chính thức tìm được việc làm tại một công trình ở TP.HCM, khép lại những ngày rong ruổi nhọc nhằn.

Theo chia sẻ của anh Trọng, trong những ngày trước đó, anh cùng chú chó tên Ky đi bộ qua nhiều tuyến đường khu Tên Lửa (quận Bình Tân cũ), quận 6 và quận 11 cũ để tìm việc. Cứ thấy công trình đang thi công, anh lại dừng chân hỏi, hy vọng tìm được một suất phụ hồ hay thợ xây, nhưng câu trả lời quen thuộc vẫn là: “Ở đây đủ người rồi”.

Gương mặt lộ rõ vẻ khắc khổ sau nhiều năm bươn chải, làn da bánh mật sạm nắng, thân hình cao gầy, đôi vai khoác chiếc ba lô lớn đã sờn cũ, anh Trọng vẫn kiên nhẫn bước đi giữa phố thị với hy vọng mong manh về một công việc ổn định.

img8894
Anh Trương Lâm Trọng cùng chú chó Ky (Ảnh: Di Anh)

Hành trình mưu sinh càng thêm gian nan khi gặp mưa lớn, chú chó Ky bị bệnh nặng. Anh Trọng buộc phải cầm chiếc điện thoại duy nhất lấy 1 triệu đồng đưa “người bạn” của mình đi khám. Những ngày sau đó, một người một chó vẫn tiếp tục đi bộ giữa nắng mưa, có hôm quãng đường lên tới hàng chục km.

“Đi hỏi hơn 30 công trình nhưng không ai nhận. Sau đó có hội nuôi thú cưng thấy hoàn cảnh nên giúp thuê phòng trọ, sắm lại điện thoại, cái quạt. Mấy nhà thầu thấy thông tin trên báo mới liên hệ, giờ tôi đã đi làm”, anh Trọng kể.

Dù vậy, người đàn ông này khẳng định không nhận tiền hỗ trợ. “Ai cho cơm thì tôi ăn, chứ tiền thì không lấy, vì sợ người ta nghĩ tôi đem con chó theo để làm cảnh nghèo khổ”, anh nói.

lv020251223143909
Ảnh: Di Anh

Hoàn cảnh gia đình anh Trọng cũng đầy trắc trở. Vợ bỏ đi từ khi con trai mới 4 tuổi, để lại người đàn ông một mình gồng gánh cuộc sống. Suốt nhiều năm, anh bôn ba làm thuê khắp nơi, chỉ mong có tiền nuôi con khôn lớn.

Hiện tại, con trai anh đã trưởng thành và đang làm công nhân gỗ tại Bình Dương, trở thành niềm an ủi lớn nhất của người cha sau những năm tháng lầm lũi mưu sinh.

“Tôi thương nó như con vậy”

Nhớ về những ngày đầu, anh Trọng cho biết chú chó Ky được anh nhặt về từ Long An khi còn rất nhỏ, trong tình trạng bị ghẻ và bị bỏ rơi. Cuộc gặp gỡ tình cờ ấy đã mở đầu cho quãng thời gian hai số phận nương tựa vào nhau giữa những tháng ngày bấp bênh.

“Sáng đi ăn cháo gặp nó, có chút thì đút cho nó ăn. Ba ngày sau nó khỏe, ngoắc đuôi được nhưng chưa đi nổi. Tới ngày thứ năm thì chạy được, mình đi ra quán là nó theo giò (chân) mình”, anh Trọng nhớ lại. Từ khoảnh khắc đó, Ky theo anh trên mọi nẻo đường mưu sinh.

Không người thân bên cạnh, chú chó nhỏ dần trở thành chỗ dựa tinh thần duy nhất của người đàn ông tha hương. “Tôi thương nó như con vậy. Tôi chỉ muốn sống có tiền nuôi nó, không muốn nhờ cậy ai hết. Nó chết thì tôi đem nó đi chôn, chứ không bán” anh nói, giọng chùng xuống.

lv020251223144514
Chú chó nhỏ vẫn luôn quanh quẩn bên anh (Ảnh: Di Anh)
dsc08955
dsc08971

Lên TP.HCM làm thợ hồ, anh Trọng đi công trình ở đâu thì ở đó. Thế nhưng, việc nuôi chó khiến anh gặp không ít trở ngại trong sinh hoạt. Nhiều nơi không cho thuê trọ, anh đành dắt Ky ngủ ngoài vỉa hè. “Có công trình cho nuôi thì ở, không thì ngủ ngoài đường. Bao nhiêu tiền tôi cũng không bán nó” anh khẳng định.

Sau những ngày rong ruổi xin việc giữa nắng mưa, hôm nay anh Trọng đã chính thức bắt đầu công việc mới tại một công trình ở TP.HCM. Trong bộ quần áo bảo hộ quen thuộc, gương mặt rám nắng của anh nở nụ cười rạng rỡ hơn thường ngày, còn chú chó cỏ vẫn lặng lẽ quanh quẩn bên cạnh, như suốt quãng đường vừa qua.

Chia sẻ về quyết định nhận anh Trọng vào làm, anh Lê Thanh Tuấn, quản lý công trình, cho biết: “Thấy anh ấy đi xin việc, tôi tìm hiểu hoàn cảnh rồi liên hệ. Anh không có chỗ ở nên cho ở luôn tại công trình, tạo điều kiện để anh ấy ổn định làm việc”.

lv020251223143949
Anh Lê Thanh Tuấn, quản lý công trình (Ảnh: Di Anh)

Sau những ngày dài chỉ nhận về những cái lắc đầu, người thợ hồ quê Vĩnh Long cuối cùng cũng tìm được một khởi đầu mới. Với anh Trọng lúc này, hạnh phúc thật giản dị: có công việc ổn định và đủ tiền để nuôi chú chó đã luôn đồng hành cùng trên những con đường dài.